
Được post bởi
hades
hôm nai ngày 14/01/ rồi đã là 12h:10' trưa.Không biết anh blue ,trieulong và con mèo sao rồi.Ta buồn quá,nhớ các ngươi lắm nhưng biết sao đây.Cầm acc rs 1 lần vào đi luyện sao với anh em đây.Bản thân luôn tự nhận thấy sống sao cho anh em vui vẻ với mình.Nhưng ko biết nhân vật của ta đã đi về đâu.Đúng với cái tên mà vô tình mình đặt cho nó: Chán luôn.Tuy mới theo mu hà nội khoảng hơn 1 năm.Gặp được a blue ,trieulong và con mèo ta vui lắm.Nhân dịp năm mới sắp đến ta chúc a blue-trieu long va con mèo ,toàn gui CAND và mu hanoi luôn phát triển.Mỗi ngày sẽ càng đông vui và không còn những chuyện éo le xảy ra như ta.Và mong adm cùng bang QT sớm giải quyết cho tôi.Tôi xin chân thành cảm ơn
Ta đã nói:
Việc gì, dù lợi cho mình, phải xét nó có lợi cho Mu Hà nội không? Nếu không có lợi, mà có hại cho Mu hà nội thì quyết không làm. Mỗi ngày cố làm một việc có lợi cho Mu Hà nội (lợi cho Mu Hà nội tức là lợi cho mình), dù là việc nhỏ, thì một năm ta làm được 365 việc. Nhiều lợi nhỏ cộng lại thành lợi to.
1. “Cuộc sống vốn không công bằng - Hãy tập quen dần với điều đó.”
-> Thế giới không bao giờ công bằng. Bạn biết điều này chứ? Bạn không bao giờ có thể thay đổi cả thế giới. Sự bất công luôn tồn tại trong xã hội hiện tại, vì thế hãy cố gắng thích nghi.
2. “Không ai quan tâm đến lòng tự trọng của bạn đâu. Mọi người chỉ trông đợi bạn đạt được điều gì đó trước khi bạn cảm thấy hài lòng về bản thân.”
-> Lòng tự trọng thái quá có thể sẽ gây khó khăn cho công việc của bạn. Đừng quá đề cao lòng tự trọng của mình vì điều người ta quan tâm là bạn đạt được gì, chứ không phải là lòng tự trọng.
Hồ Chí minh đã nói:
Tôi khuyên các bạn là chớ đặt những chương trình kế hoạch mênh mông, đọc nghe sướng tai nhưng không thực hiện được. Việc gì cũng cần phải thiết thực, nói được, làm được. Việc gì cũng phải từ nhỏ dần dần đến to, từ dễ dần đến khó, từ thấp dần đến cao. Một chương trình nhỏ mà thực hành được hẳn hoi hơn là một trăm chương trình to tát mà không làm được.
Trích thư Bác gửi các bạn thanh niên, 17-8-1947