Antonias, hoàng tử của Black Knights, đã bước gần đến những tham vọng ngu xuẩn của mình
"MU sẽ là của ta và chỉ của riêng ta! Hỡi những con người ngu si, đáng thương" hại ta sẽ phá vỡ mệnh trời, vượt qua định mệnh."
Một thầy phù thủy ma quỷ tên là Lemulia đã khơi gợi và cám dỗ, làm cho tư tưởng của Antonias vốn đã đầy những tham vọng ngu si nay lại càng thêm mềm yếu. Với mong ước thống nhất lục địa MU của Antonias, Lemulia đã không ngừng kể về những câu chuyện của một lãnh chúa vĩ đại, một con ma, một con quỷ của bóng tối, Kundun, đã từng tồn tại 1000 năm trước khi đế chế MU sinh ra.
Hắn kể ràng những ai theo về với chúa tể của bóng tối sẽ trở thành bá chủ của thế giới chứ không phải một lục địa nhỏ nhoi. Antonias, kẻ cuồng si với những tham vọng đã dễ dàng sụp bẫy.
Tất cả những ai thấy được vẻ gian xảo, dối trá của Lemulia, những lời khuyên can của trung thần đều bị khép tội chết. Còn lại với vị lãnh chúa ngây thơ kia chỉ là những tên phù thủy của quỷ, những chiến binh khát máu và tội ác chất đầy.
Quân đội của Antonias đã tàn phá mảnh đất này một lần nữa, chinh phục đế chế bằng quyền lực dưới sự chỉ đạo mưu mô và phép thuật của Lemulia, chỉ trong thời gian này, vào cái ngày định mệnh trong lời sấm truyền của Secromicon đã đề cập, quân đội của Antonias đã đến được Ketthotum. Những tên chiến binh vô lương tâm của Antonias và Lemulia phá bỏ phong ấn. Gió như ngùng thổi, không gian chìm lắng trong từng khoảnh khắc dần dần trôi qua.
Lăng mộ ở Ketthotum thật ghê rợn. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, một ánh sợ hãi lóe lên trong mắt của Antonias. "Mọi việc ổn cả chứ Lemulia?"
Tên phù thủy Lemulia ẩn sau cái áo choàng đen vỗ vỗ vào đầu mình
"Tất cả vì đế nghiệp! và thời khắc này đang nằm trong tay chúng ta." Chần chừ, do dự nhưng Antonias có vẻ hài lòng với câu trả lời của Lemulia. Antonias thét lên, "Trái đất này sẽ mãi mãi là của riêng ta!" và bắt đầu việc phá phong ấn của Etramus.
"Om Orakust, Hemiad, Kiratus. Le Al Hokbras, Ektua, Ho."
Một câu thần chú lạ lùng thốt ra từ miệng của Lemulia và cùng lúc đó một màn khói xanh vây quanh Antonias. Trong khoảnh khắc đó, lá bùa phong ấn bắt đầu tỏa sáng. Trong khi những câu thần chú của Lemulia ngày càng to hơn và rõ hơn, vẻ điên dại bắt đầu xuất hiện và nhảy múa trong mắt Antonias, hắn bắt đầu đứng vào giữa viên đá.
"Một chút nữa, một chút nữa..."
Bàn tay của Antonias run rẩy khi hắn từ từ chạm vào viên đá phong ấn. Ánh sáng phát ra từ viên đá bắt đầu co lại.
"Chỉ một chút nữa thôi!!" - Cách!
Trước khi câu thần chúa của Lemulia kết thúc, viên đá phong ấn bắt đầu vỡ ra.
"Vì vua, huyết vương!!"
Trong tiếng reo hò sung sướng tột cùng của những chiến binh. Ma quỷ của bóng tối, Kundun được hồi sinh.
Kundun, kẻ trở về sau giấc ngủ dài, hung dữ chỉ vào mặt Antonias và thét lên,
"Bây giờ thế giới chỉ của mình ta! Chỉ có máu và nỗi sợ hãi bao trùm khắp nơi!"
Và tám mảnh vỡ của viên đá phong ấn đã phân tán rộng khắp mọi góc của một lục địa khổng lồ đó là MU....