ĐỜi cHo tA nhjều thứ để làm ta biết sợ...
Cho ta cuỘc sốg để ta sợ cái chết...
Cho ta hạnk fúc đệ ta sợ đau khổ...
Cho ta tiền bạc để ta sợ ngèo khổ...
Cho ta sức khoẻ để ta sợ ốm đau...
Và đời cHo ta 1 ai đó đệ tA sợ mất đi...
En kŨng sợ...
Em sỢ hy vỌg để rỒi thất vỌng...
Em sỢ yêu thưƠg đỆ rỒi chÁn gÉt...
Em sỢ tin tưỞg đỂ rỒi thất tin...
Em sỢ tẤt kả...
Em sỢ trÁi tim hÔk nghe lỜi...sỢ lý trí hÔk lÀm thEo...
Làm em buỒn đI...nhưg hãy yÊu thưƠg em nhIều hƠn sau đẤy!
Nói dỐi eM...nhƯg hãy chO eM nhiều sự thật hƠn!
LỠ đák mẤt eM...nhƯg hứa rằg sẽ tÌm lại eM sau đÓ nhjé!
eM rẤt sỢ... sỢ mất AnK....
.
.
.
.
CÓ 1 điỀu Em muỐn nÓi...vÀ muỐn nÓi vỚi tất kẠ mỌi ngưỜi...
Khi chÁn nHau...lÀm ơn nhắm mắt chứ đừg buôg tay...!