dưới ánh trăng tràn đầy hi vọng
Trong cuộc đời này em nguyện chỉ yêu anh
Anh có biết tình em là vạn kiếp
Dẫu biết rằng ta vẫn phải chia xa
Trong tim em anh luôn là tất cả
Cả cuộc đời lẫn mãi mãi về sau.
Em vẫn biết anh phong trần tay trắng
Vẫn yêu anh với mối tình đầu
Rồi mai đây đời bạc thay đen trắng
Em vẫn nhớ hoài hình bóng anh thôi !
Cuộc sống này đâu phải chỉ có nỗi buồn, ngoài kia mặt trời ngày nay vẫn rót thứ ánh sáng nhiệm màu xuống đất , trải lên từng hàng cây , vạt cỏ...Ngoài kia , chim vẫn hót véo von cho một ngày nắng đẹp...Ngoái kia ta còn bao nhiêu con đường để lựa chọn , bao nhiêu niềm vui vẫn còn chưa được tận hưởng hết...Ngoài kia, cuộc đời vẫn đang gọi ta bằng những tiếng gọi thiết tha.===> vậy sao ta vẫn mãi nằm đây m vẫn mãi chìm trong những nỗi buồn kéo dài từ ngày này sang ngày khác , tháng này sang tháng khác
Tình yêu nó giống như không khí mà chúng ta kô thể nhìn thấy nhưng chúng ta luôn biết nó luôn cần thiết...Điều đó cũng giống hệt như anh , em sẽ kô bao giờ nhìn thấy anh nhưng anh thì luôn luôn ở bên cạnh em và em biết anh sẽ mãi mãi luôn yêu thương em ...
Thứ duy nhất khiến em có thể tồn tại được đến bây giờ đó là mẹ.Đôi khi tuyệt vọng em lại muốn được nằm bên cạnh người mẹ bình yên , ấm áp nơi đất lạnh còn hơn là sống một cuộc sống...cô đơn ...Nhưng ánh mắt mẹ lại kô cho phép em làm điều đó Mẹ từng dậy em : "con hãy sống hết mình và trọn vẹn cuộc đời cho dù sóng gió có vùi dập con đến tận cùng của sự đau khổ hay đặt con nơi cao nhất của vinh quang thì con vẫn phải sống "......tự nhiên em lại cảm thấy có lỗi với chính bản thân mình...có lẽ em sẽ thay đổi